Tác giả: Viet Hoa Vuong
(TRANG VĂN CHƯƠNG MIỀN NAM (new))
Ngồi buồn, tôi kể truyện xưa chia bò ở xứ Ấn Độ xa xôi.
Có cụ già người Ấn trong phút lâm chung.
Để lại di chúc chia gia tài cho 3 người con.
Di chúc ông viết có nội dung rằng.
Dặn các con chia nhau của cải một cách thuận hoà như sau:
"Gia tài cha tất cả là đàn bò 19 con.
Thằng Cả có công dựng nghiệp giúp cha.
Cha chia con Cả 1/2 đàn bò
Thằng Hai đã có vợ con.
Cha chia cho nó 1/4 đàn
Con Út độc thân, chịu thiệt một chút.
Cha chia cho 1/5 đàn bò mà thôi!
Dặn là không được bán đàn bò.
Để qui thành bạc mặt chia nhau tiền.
Nhớ rằng !không được xẻ thịt bò để chia.
Vì bò là vật linh thiên của Ấn Độ giáo từ xưa đến giờ".
Quả là khó ngặt lắm thay !
Di chúc viết như vầy, con cái biết chia gia tài làm sao???
Thế là họ cầu cứu ông trưởng thôn .
Đó là ông lão thông thái nhất làng ở đây .
Ông cụ khi đọc xong di chúc của người cha.
Trầm tư một lát, ông chậm rãi nói với 3 người con:
"Nhà ta có dư 1 con bò.
Ta cho các ngươi mượn.
Để cho đủ đàn bò 20 con.
Thì đây theo di chúc:
Anh Cả được 1/2, thì cứ nhận 10 con.
Anh thứ Hai được chia 1/4 thì nhận 5 con.
Em Út chỉ được 1/5, thì sẽ nhận 4 con thôi .
Chia bò xong xuôi, còn dư lại 1 con.
Đó là con bò ta đã cho các ngươi mượn.
Nay các ngươi trả lại cho ta đem về nhà!"
Câu chuyện chia bò tưởng rằng nan giải bất phân.
Nhưng lại giải quyết rất đơn giản bởi người thông minh.
Có mấy ai có được cách giải bài toán lạ lùng.
Để chia cho chẳn đàn bò 19 con.
Thì phải mượn thêm cho đủ số 20 con bò.
Mới có thể chia theo tỷ lệ 1/2, 1/4, 1/5 chẳn chòi.
Sự đời nghĩ cũng vậy thôi!
Đôi khi ta nên nhớ cách hành xử nhân văn.
Khi muốn làm một phép tính Chia.
Cũng nên nhớ làm trước một phép tính Cộng.
Có thế thì mọi việc sẽ suôn sẻ, vẹn cả đôi đường Trước- Sau.
Hoa Vương
No comments:
Post a Comment